Wednesday, March 6, 2024

Bức tranh cổ, cơn mưa chiều và anh – Thơ Đặng Thanh Nhã

Đặng Thanh Nhã
Bức tranh cổ, cơn mưa chiều và anh 

Người thiếu nữ mỉm cười.
Khi anh chạm tay vào bức tranh cổ.
Đôi mắt đã tàn phai từ cổ độ.
Ánh lên ngọn lửa hồng.
Trái tim em cũng cười.
Trong hân hoan cơn mưa mùa hạ.
Có làm mát chút đời nhau?

Góc quán nhỏ êm đềm.
Nơi mặt trời rực rỡ sau cơn mưa.
Chìm vào đáy cốc.
Cháy mãi một tia nhìn.

Em không cùng anh trong quá khứ.
Cũng chẳng thể nào đến tương lai.
Hiện tại bềnh bồng những giấc mơ.
Nợ tình vướng víu.
Cung trời không có thực.
Bỗng hiện hữu chiều nay
Cùng bức tranh cổ,
Cơn mưa chiều,
Và anh.

 


LTS: Nhằm mục đích tạo thêm tình thân ái giữa bạn đọc và tòa soạn, nhật báo Người Việt trân trọng kính mời quý bạn đọc, thân hữu tham gia “Vườn Thơ Người Việt,” bằng tất cả mọi thể loại thơ. Xin gửi về địa chỉ email: [email protected], hoặc “Vườn Thơ Người Việt” 14771 Moran Street, Westminster, CA 92683


 

MỚI CẬP NHẬT