Huỳnh Liễu Ngạn
Bỏ Huế mà đi
(tặng Hồ Đình Nghiêm)
tôi về huế gặp trời mưa
định vô ngã giữa nhưng trưa mất rồi
lòng tôi như gió trên đồi
thổi qua lá phổi khi ngồi ngó lên
trăng còn giấu tuổi giấu tên
để cho huế cứ ngồi trên ngai vàng
tôi về lòng cũng xốn xang
bến xưa đò cũ chèo ngang dọc mời
những ngày thiên cổ lên ngôi
rêu phong ngói đỏ trầm môi lại đời
nghe chiều tịch lặng mù trôi
tôi nghiêng về phía sầu côi cút mình
ngỡ rằng mưa cứ làm thinh
chải thêm mấy nhịp cầu tình xót xiêu
áo bay tận phía trời chiều
hàng cây và gió mỹ miều đuổi theo
dòng sông thương núi nhớ đèo
muốn vô thành nội quê nghèo có vua
tôi nghe một tiếng chuông chùa
nên đành bỏ huế vạn mùa mà đi.
LTS: Nhằm mục đích tạo thêm tình thân ái giữa bạn đọc và tòa soạn, nhật báo Người Việt trân trọng kính mời quý bạn đọc, thân hữu tham gia “Vườn Thơ Người Việt,” bằng tất cả mọi thể loại thơ. Xin gửi về địa chỉ email: phan.tuyen@nguoi-viet.com, hoặc “Vườn Thơ Người Việt” 14771 Moran Street, Westminster, CA 92683
LTS: Nhật báo Người Việt mở mục ‘Bạn đọc viết' nhằm mời gọi quý thân…
LTS: Nhật báo Người Việt mở mục ‘Bạn đọc viết' nhằm mời gọi quý thân…
Thế Sử Phố nhỏ Vẫn biết là bão tố Hết gió rồi lại mưa Mây…
Nguyễn Chí Tiến Bài Tháng Tư Tháng Tư, trời còn mưa giăng ngõ Se lạnh,…
LTS: Nhật báo Người Việt mở mục ‘Bạn đọc viết' nhằm mời gọi quý thân…
Hồ Chí Bửu Độc tửu (Riêng tặng Huỳnh Hoa) Em là rượu ta say hoài…
This website uses cookies.